Nếu Hà Nội có những con đường ngào ngạt hoa sữa, Hải Phòng có những con đường đỏ rực màu phượng vĩ, thì thành phố Hồ Chí Minh cũng có một mùa hoa, đó là mùa hoa điệp vàng. Tuy ít hương và không nở dày đặc như hoa sữa trên các con đường ở Hà Nội, hoa điệp vàng của Sài Gòn chỉ được trồng lác đác, xen kẽ những cây xanh, nhưng mỗi khi đến mùa những cây điệp vàng rực rỡ cả góc đường tô điểm thêm màu sắc cho không gian xanh của Sài Gòn.
Thành phố Hồ Chí Minh có rất nhiều góc đường trồng cây điệp vàng như đường Lê Duẩn, Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Trần Quốc Thảo, Lê Lợi, Hàm Nghi nhưng có lẽ hình ảnh hoa điệp vàng trên con đường Nguyễn Thị Minh Khai khắc sâu vào tâm khảm nhiều người dân Sài Gòn nhất.
Đường Nguyễn Thị Minh Khai trải dài từ cầu Thị Nghè đến ngã sáu Cộng hòa. Đường này đã có từ trước khi người Pháp chiếm Sài Gòn và gọi là đường Thiên Lý. Khi người Pháp đến, họ đổi tên là đường Stratégique. Sau khi có bản đồ quy hoạch, họ đổi là đường 25. Từ ngày 1/2/1865, lại đặt tên là đường Chasseloup Laubat.
Ngày 22/3/1955, chính quyền Sài Gòn đổi là đường Hồng Thập Tự. Ngày 14/8/1975, Chính phủ Cách mạng Lâm thời nhập chung đường này với đường Hùng Vương ở Thị Nghè, quốc lộ 13 ở Hàng Xanh làm một đường và đặt tên là đường Xô Viết Nghệ Tĩnh. Nhân dịp Quốc khánh 1991, UBND Thành phố lại cắt đoạn như hiện nay, tức đường Hồng Thập Tự cũ thành một đường riêng và đổi tên là đường Nguyễn Thị Minh Khai.
Hiện nay, đường Nguyễn Thị Minh Khai là một trong những con đường huyết mạch của thành phố. Tuyến đường là nơi tọa lạc của: bệnh viện truyền máu huyết học, bệnh viện Từ Dũ, Sở Y tế TP. HCM, Cung Văn hóa Lao động TP. HCM, công viên Tao Đàn, nhà Văn hóa Lao động, Dinh Độc Lập, Nhà Văn hóa Thanh niên TP. HCM, Trung tâm truyền hình Việt Nam tại TP. HCM, Thảo cầm viên Sài Gòn,…
Đường Nguyễn Thị Minh Khai – con đường vàng rực màu hoa điệp
Đường Nguyễn Thị Minh Khai quanh năm xanh mát nhờ những hàng cây to lớn được trồng san sát hai bên đường, nhưng xen kẽ với những hàng cây xanh đó là những cây điệp vàng. Cứ đến mùa hoa nở, con đường Nguyễn Thị Minh Khai như được “khoác chiếc áo mới”, cả đoạn đường dài rực rỡ, nổi bật sắc vàng.
Đặc biệt, hoa điệp vàng rất là dễ rụng nên đôi khi chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua cũng tạo nên một không gian vô cùng lãng mạn với những cánh hoa bay đầy trong gió, rải đầy khắp mặt đường nhìn cứ như những cánh bướm màu vàng vậy. Khiến ai đi qua đây cũng cảm thấy bồi hồi, thích thú muốn nán lại thêm giây lát để tận hưởng không gian tuyệt đẹp, thơ mộng giữa thành phố hiện đại, hối hả này.
Cây điệp vàng – một loại cây tuy không quá đặc trưng như mùa hoa sữa Hà Nội, mùa phượng vĩ Hải Phòng nhưng thật sự hoa điệp vàng đã góp phần làm Sài Gòn thêm đẹp và ngọt ngào hơn nhiều lần. Đường Nguyễn Thị Minh Khai không chỉ là một tuyến đường để lưu thông mà còn là tình yêu, nỗi nhớ, kỷ niệm của biết bao thế hệ người Sài Gòn. Để rồi một ngày đi ngang qua đây, tình cờ một cơn gió khẽ thổi qua làm những cánh hoa điệp vàng rụng khắp góc đường, một giai điệu quen thuộc bất chợt vang lên trong đầu, một cảm xúc bồi hồi khó tả, kéo theo biết bao kỷ niệm ùa về:
“Một chiều đi trên con đường này, hoa điệp vàng trải dưới chân tôi…”
Diễm Phúc biên tập
(Hình ảnh và nội dung được tham khảo từ Internet)